Tống Dịch ở trong phòng đợi mãi cũng không thấy Tử Y quay lại, hắn có một cảm giác chẳng lành. Hắn đi ra ngoài, lấy điện thoại gọi cho cô.
Tút tút...
Không một ai bắt máy.
Một cuộc rồi hai cuộc, sau đó là chục cuộc điện thoại. Hắn chẳng thể nào bình tĩnh nổi nữa, rốt cuộc là cô đã đi đâu? Chẳng lẽ... là cô đã đi tìm Cố Thành rồi sao?
Cô nỡ nhẫn tâm bỏ Đô Đô lại.
Một suy nghĩ chợt thoáng qua đầu hắn. Chẳng có lẽ nào lại như vậy? Nếu không, tại sao cô lại không quay về, không nghe điện thoại của hắn.
Cô dám bỏ lại hắn? Rõ ràng cô đã hứa... đã hứa sẽ quay về bên hắn mà.
Cho dù là cô có nỡ bỏ hắn vì cô không thương hắn thì còn đứa con bệnh tật nữa, cô nỡ nhẫn tâm bỏ rơi sao? Chẳng phải Đô Đô là lẽ sống của cô hay sao? Cô từng bảo, không có con cô không sống được. Vậy tại sao cô lại bỏ con mà chạy theo người đàn ông khác?
Tống Dịch đứng đó như người vô hồn, bệnh viện đông người qua lại hắn đứng thất thần giữa hành lang. Có bệnh nhân chống nạng đi qua.
- Anh ơi, làm ơn tránh đường.
Hắn vẫn đứng đơ ra đó, giống như một xác chết.
- Này, anh đang chắn đường người khác qua lại đấy.
- Hức... Tại sao chứ? Tử Y, tại sao em lại tàn nhẫn như vậy chứ?
Không tìm thấy cô hắn như kẻ điên dại, đứng ở hành lang òa khóc, mọi người đều quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-da-nguoc-ten-tra-nam-do-chua-/3470151/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.