- Anh có còn đau không?
- Không, anh không đau. Chỗ duy nhất anh thấy đau lúc này là ở trong trái tim đã đánh mất em rồi. Anh rất muốn nói chúc em hạnh phúc nhưng anh không làm được. Anh muốn mình là người mang hạnh phúc đến cho em. Anh thật sự rất nhớ em, rất muốn nhìn thấy em cười. Tử Y, anh yêu em, anh yêu em rất nhiều.
Cố Thành chưa từng nói rõ tâm tư của mình với Tử Y như vậy. Anh thà âm thầm để cho nỗi tương tư gặm nhấm cũng không muốn nhìn người mình yêu khó xử.
Anh chỉ muốn ở bên cạnh cô thôi. Cho dù là với thân phận bạn bè, thân phận một người tri kỷ cũng không sao. Chỉ cần cô vui vẻ, chỉ cần cô bình an, mỗi ngày đều cảm thấy hạnh phúc.
Như vậy đối với anh cũng là quá đủ rồi.
Bởi vì yêu một người là không toan tính, không mưu cầu hồi đáp. Chỉ cần nhìn thấy cô hạnh phúc thì anh cũng đã cảm thấy được an ủi rồi.
Anh yêu cô bốn năm, bốn năm đó cô chưa từng quay đầu nhìn anh lấy một lần.
Sau này cô mất trí nhớ ở bên cạnh anh, hai người bọn họ tuy sớm tối bên nhau. Khi anh hỏi cô, có thể gả cho anh không, tuy ngoài miệng cô nói đồng ý nhưng anh biết bên trong cô đối với anh chỉ có cảm kích, không phải là tình yêu.
Người đàn ông cô yêu đó luôn là Tống Dịch.
Bây giờ hắn quay lại rồi, trong tim cô chẳng còn vị trí nào cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-da-nguoc-ten-tra-nam-do-chua-/3470135/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.