Không biết từ lúc nào, Giang Úc Tạ đã bế ta ngồi lên đùi hắn.
Hắn vòng tay ôm eo ta, vùi mặt vào hõm vai ta.
“Cho nên ta không muốn làm tỷ phu của nàng nữa. Chuyến Nam tuần vốn không đến lượt ta, là ta chủ động xin đi, chỉ để mượn cơ hội ấy cầu xin hoà ly, đường đường chính chính ở bên nàng.”
“Chỉ là không ngờ…”
Ánh mắt hắn dần trở nên tối sầm, cúi xuống c.ắ.n nhẹ lên xương quai xanh của ta,
“…khi ta trở về, nàng lại biến thành cháu dâu của ta.”
Cơn đau nhỏ li ti hoà lẫn ngứa ngáy ập tới, khiến ta khó chịu mà ngửa đầu lên, tay siết chặt vạt áo hắn:
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Vậy nên, Hầu gia, thả phu quân của ta ra đi. Ngài cũng nên rời đi rồi.”
Động tác trên tay hắn không những không dừng, mà còn trở nên càng lúc càng dữ dội.
“Khanh Khanh, lần trước ở trong phòng ta, rõ ràng nàng ôm ta, gọi ta là phu quân.”
“Ta làm phu quân của nàng… không tốt sao?”
Những lời nói trong lúc ấy, sao có thể xem là thật được? Ta giữ lấy tay hắn, nhắc nhở:
“Hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-co-tuyet/5075987/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.