Một góc giường khẽ trũng xuống, hơi thở hắn phả sát bên tai ta.
“Ngay lần đầu tiên đã biết rồi. Từ đầu đến cuối, ta đều rõ.”
Ta đứng sững tại chỗ, đầu óc trống rỗng trong khoảnh khắc.
Đến khi hắn giữ lấy sau gáy ta, cúi xuống hôn, ta vẫn chưa kịp hoàn hồn.
Bên dưới giường động tĩnh mỗi lúc một lớn, như có thứ gì đó đang liều mạng va đập vào ván giường.
Ta siết chặt vạt áo Giang Úc Tạ, cố gắng kéo giãn khoảng cách, vừa thở dốc vừa hỏi:
“Tạ Tự đâu?”
“Hắn à?” Giang Úc Tạ thản nhiên đáp,
“Ở trong phòng.”
Trong phòng? Chỉ thấy Giang Úc Tạ đứng dậy, bất ngờ cúi xuống giường, túm ra một vật gì đó.
Hoá ra, thứ dưới gầm giường không phải chuột — Mà là Tạ Tự bị trói c.h.ặ.t t.a.y chân.
Tứ chi hắn bị buộc chặt, miệng còn bị nhét giẻ, không phát ra nổi một tiếng.
Thế nhưng ánh mắt lại cực kỳ dữ dội, trừng trừng nhìn Giang Úc Tạ, rõ ràng đang muốn gào lên điều gì đó.
Giang Úc Tạ chậm rãi cúi người, lấy miếng giẻ trong miệng hắn ra.
Vừa được nói, Tạ Tự liền ngẩng đầu, phẫn nộ chất vấn:
“— Hầu gia, lá gan của ngươi cũng lớn thật! Dám trói ta trong đêm tân hôn, cùng thê t.ử của ta viên phòng?!”
Giang Úc Tạ lạnh nhạt liếc nhìn hắn, một lúc sau mới lên tiếng — nhưng lại là nói với ta:
“Tam điệt của ta không phải người thích hợp. Ngoài kia, hắn còn bốn người tình cũ, từng gây ra không ít chuyện ong bướm.”
Thật ra, dù hắn không nói, ta cũng từng nghe phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-co-tuyet/5075986/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.