Em thích anh
Vạn vật trên thế gian này đều sẽ phải trải qua quá trình sinh lão bệnh tử, đây là quy luật của tự nhiên, tất cả các chủng loài trong tam giới không ai có thể chạy thoát.
Về phần thời gian tồn tại trên thế giới này lại có sự khác biệt, như là ai khi còn sống cũng sẽ bước qua quỹ đạo cuộc đời giống nhau, đã đến lúc nên rời đi, sẽ rời đi.
Cố Trường An và Lục Thành dùng thời gian nhanh nhất đuổi tới, nhưng bà ngoại đã rời đi rồi.
Nhân loại chết đi biến thành một cái xác, thiêu đốt lưu lại một chồng than tro, người nhà có thể mang đi chôn cất, hàng năm tới cúng bái, đốt tiền giấy, cầu phúc lành. Mà yêu quái vừa chết, thân thể sẽ hoá thành vô số đốm trắng tựa như ánh sao tan biến khỏi thế gian, không để lại một thứ gì.
Giống như chưa từng đến thế giới này.
Lục Thành là một người máu lạnh bạc tình từ tận xương tuỷ, sinh ly tử biệt trong mắt hắn cũng chỉ là bốn chữ, cũng không trao đi tình cảm khắc cốt ghi tâm. Hắn cho là ai cũng sẽ chết, chỉ là sớm hay muộn mà thôi, đây là thứ mà nhà họ Lục dạy cho hắn.
Trong quá khứ hắn vẫn luôn đối xử với người và vật như vậy, hiện tại chỉ có một người là ngoại lệ.
Nhưng Lục Thành không có quan hệ gì với Lập Xuân và bà ngoại cô, bởi vậy tình cảnh này với hắn mà nói cũng không có cảm thụ gì. Hắn đứng ngoài cửa, giao lại công tác an ủi cho Trường An.
Việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cau-co-noi-doi-khong/1109364/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.