Mọi người dở khóc dở cười: "Học chứ." Thế là cùng xắn tay áo lên, gánh nước, gột rửa nội tạng heo, đi theo Đỗ Phát Tài xử lý phổi heo... Vệ Nhược Hoài cùng đường đệ đọc sách đến đau mắt bèn ra ngoài hít thở chút khí trời, thấy Vệ Nhược Du co cẳng chạy về phía tây, Vệ Nhược Hoài không kiềm được mà thở dài, quay mặt thấy khung cảnh khí thế ngất trời này thì không khỏi ngẩn người: "Đặng Ất, trong thôn lo liệu chuyện vui đều náo nhiệt vậy sao?" Hắn hỏi gã sai vặt bên cạnh.
"Gia đình nông thôn ít người, lại không có người hầu hạ, vậy nên ai cũng bận rộn. Trong nhà nếu có chuyện gì thì gia chủ không cần lên tiếng vẫn có người đến hỗ trợ." Đặng Ất liếc mắt về phía tây. "Nhưng cũng sẽ không để mọi người uổng công vô ích, thường nhà đó sẽ mời mọi người bữa cơm."
Đông người thế này, vậy Tam Nữu phải nấu bao nhiêu? Vệ Nhược Hoài chú ý đếm thử, ngoại trừ Tam Nữu cùng phụ mẫu thì có thêm mười một người nữa, lại có thêm hai kẻ ăn chực quang minh chính đại nhà mình, còn chưa đến ăn hai bàn: "Còn chỗ, còn chỗ."
"Còn chỗ là sao?" Đặng Ất khó hiểu.
Vệ Nhược Hoài đột nhiên trì trệ, sao, sao hắn lại nói ra chứ: "...Không có gì, ý ta là Đỗ bá phụ thật may mắn, rất được mọi người yêu quý."
"Công tử nói phải." Đặng Ất nhỏ giọng nói. "Hôm qua ngài quở trách Nhị công tử không xem mình là người ngoài, mỗi ngày đều qua Đỗ gia ăn cơm. Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ban-an-chua/3438720/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.