Nhị Nha hốt hoảng: "Đỗ Tiệp, không được xằng bậy."
"Không được gọi muội là Đỗ Tiệp." Tam Nữu tức giận.
Nhớ năm đó khi Đinh Xuân Hoa bất ngờ mang thai hài tử thứ ba, lão nhân trong thôn đều nói trong bụng nàng là một tiểu tử, Đỗ Phát Tài vui mừng đến mức mời phu tử dạy ở trường học trong thôn đến đặt tên cho con mình.
Có câu hy vọng càng nhiều, thất vọng càng cao.
Ngày ấy thời cơ chín muồi, Đinh Xuân Hoa sinh được một khuê nữ mập mạp, Đỗ Gia Kiệt thế là trở thành Đỗ Vũ Tiệp, miễn bàn bốn người Đỗ gia buồn bã bao nhiêu. Song điều mọi người không ngờ là lúc Tam Nữu từ từ lớn lên, mũi cao dọc dừa, chân mày lá liễu, khuôn mặt trái xoan, mắt to như quả hạch đào, cái miệng chúm chím, đừng nói là thôn Đỗ gia, cho dù tính cả huyện Quảng Linh thì cũng không có nữ oa nào xinh đẹp như vậy.
Đỗ Tam Nữu còn chưa đầy một tuổi, đã có không ít người tỏ vẻ muốn cùng Đỗ gia kêdt thân. Những người này không có ai không phải là phú hộ trên huyện lí, có người còn thông qua cữu cữu của Tam Nữu, có người trực tiếp làm quen với Đinh Xuân Hoa, trong nhất thời không biết rước lấy bao nhiêu lời ra tiếng vào[1].
[1] Nguyên văn là "nhàn ngôn toái ngữ" (闲言碎语).
Đỗ Phát Tài vô tình nghe người ta bàn tán Tam Nữu không phải nữ nhi của ông, lại cười ha hả: "Các người nói xem, Tam Nữu có chỗ nào không giống ta?"
Tam Nữu có làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ban-an-chua/3429582/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.