Edit: Nananiwe
Lời vừa nói ra Los đã tức đến mức nhảy dựng lên, chỉ vào mặt Nghiêm Qua rồi nói với những người khác: "Tôi đã nói hắn ta là đồ vong ơn bội nghĩa mà! Phó hội trưởng của chúng ta vì trị liệu cho hắn mà cùng ăn cùng ở, thậm chí còn ngất đi nhiều lần vì khai thông tinh thần cho hắn, hôm nay còn vì muốn trấn an hắn mà bị thương thành như vậy, hắn lại báo đáp chúng ta như vậy ư?"
Nghe đến câu dẫn đường kia từng ngất đi vì trị liệu cho mình, trên mặt Nghiêm Qua lộ vẻ hơi bất ngờ.
"Quả nhiên vẫn nên giết hắn đi, không ai ra tay thì để tôi!" Tạ Nguyên Bạch nóng nảy nhất nói, bắt đầu cởi đồ trên người chuẩn bị biến thành dạng thú. Thích Lam vươn tay ngăn cản, lắc đầu với cậu ta tỏ vẻ không nên làm như vậy.
Những người còn lại cũng trợn mắt trừng Nghiêm Qua chẳng mấy thân thiện, tình hình vô cùng căng thẳng.
Nghiêm Qua nhìn mấy người trước mặt, nở nụ cười tỏ vẻ chẳng sao cả: "Tôi cảm kích các cậu, nhất là vị dẫn đường kia đã giúp đỡ lúc tôi mất đi thần trí. Cá nhân tôi hoàn toàn không có ý gây bất lợi cho các cậu, nhưng dù sao với các cậu thì tôi cũng là người lạ, chẳng lẽ các cậu tin tưởng tôi đến vậy sao?"
Lâm Phi nhìn hắn: "Anh nói vậy là có ý gì?"
"Tôi tin sau khi nghe xong những lời tôi nói thì các cậu sẽ không để tôi đi dễ dàng như vậy, thế nên trước hết cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-anh-chu-lai-khong-ve-nha/3446501/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.