Edit: Huyên
Beta: Hướng Vô Định
Nghe nói Thẩm Ly Thần Quân có khả năng nghiêng trời lệch đất, cải thiên hoán địa nhưng gần đây lại mắc phải chứng mất trí nhớ, biểu hiện cụ thể là sau khi tỉnh ngủ sẽ mất trí nhớ mang tính chọn lọc.
Cụ thể hơn nữa là…
“Sư tôn còn nhớ rõ chuyện tối hôm qua không?”
Thành thạo pha ấm trà yêu thích nhất của Thẩm Ly, mặt mày thiếu niên trầm xuống, bình tĩnh hỏi.
Thẩm Ly chậm rì rì mà uống một hớp trà, tiện tay đặt chén trà lên trên bàn nhỏ, thích ý dựa vào giường êm nhắm mắt giả bộ buồn ngủ: “Lớn tuổi, không nhớ rõ nữa, A Giác muốn hỏi chuyện gì?”
Lấy sự hiểu biết của y với Minh Giác, ở trước mặt y, Minh Giác tuyệt không có lá gan nói lung tung mạo phạm sư tôn.
Chỉ là Thẩm Ly không định làm rõ câu nói kia. Đào hoa của lão Thần Quân đột nhiên nảy mầm, đối tượng còn là đồ đệ nhỏ mà trong lòng y luôn coi là trẻ con…
Thẹn đến hoảng.
Mặt mo của lão Thần Quân ửng đỏ, quyết định giả chết, dù sao…. Dù sao đồ đệ nhỏ cũng chỉ là chim non mới kết tình, sau một thời gian dài không được đáp lại thì tâm tư sẽ phai nhạt thôi.
…
Thẩm Ly nghĩ rất tốt, nhưng đồ đệ nhỏ như đã quyết tâm, y không ngăn nổi.
Mỗi đêm một câu “Sư tôn, con thương người” đúng giờ vang lên, còn đúng giờ hơn chú chim non mỗi ngày đậu trên cành cây ca hát líu lo, ngay cả khi không được đáp lại.
Thẩm Ly nghe được lại thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nao-su-ton-cung-mat-tri-nho/567242/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.