Ghi chép của Lạc Hồng, tháng 8 năm 2016.
1.8.2016
Tôi đã chuẩn bị xong rồi.
2.8.2016
Dư Giảm, khi nào tôi mới có thể gặp em? Mỗi lần đi ra ngoài tôi đều kinh hồn bạt vía, vừa mong đợi lại vừa sợ hãi, như một người điên vừa bước đi vừa nhìn ngang ngó dọc, lại như một người tự kỷ vùi đầu mà đi, ngay cả tốc độ xe chạy cũng làm thần kinh bất ổn.
5.8.2016
Tôi nhìn thấy một chàng trai trông giống em trong quán bar, cậu ấy có vẻ trẻ hơn em, nhưng suy cho cùng thì cậu ấy cũng chín chắn hơn em, nên tính cách thì không thể nào giống được. Tôi đã tán gẫu với cậu ấy. Biết được cậu ấy đối với nghệ thuật dốt đặc cán mai, thậm chí là dân khoa học tự nhiên, tôi đã cười rất rất lâu.
Đưa cho cậu ấy một xấp tiền và đứng dậy ra về, cậu ta níu giữ tôi lại và nói hãy sống tốt.
9.8.2016
Tôi nhớ em, lý do như vậy đủ để gặp em một lần hay không.
Thì ra trên mặt tôi đã viết đầy dấu vết chết chóc như vậy, cười đến rơi nước mắt rồi.
13.8.2016
Đây là lần cuối cùng tôi dọn mộ cho bố mẹ, khi quỳ trước bia mộ, tôi chợt nghĩ nếu kiếp này không gặp được em thì hay biết mấy.
Dựa vào số cổ phiếu mà bố tôi chuyển nhập dưới tên tôi cùng trình độ học tập không tính là tệ, tôi đã là phó tổng ở tuổi hai mươi chín. Đợi thêm một vài năm nữa, mấy ông già bướng bỉnh cứng đầu không chịu thay đổi đó bị cách chức, tôi sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tuong/222914/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.