Ghi chép của Lạc Hồng, tháng 9 năm 2016.
1.9.2016
Hy vọng tháng này tôi có thể kiên trì cố gắng như trước đây.
3.9.2016
Lúc đầu em thích tôi, cũng là thích sự dịu dàng chu đáo của tôi, bây giờ em lại nghiêm túc mà ghét tôi.
Trước đây tôi không biết em ghét điều gì ở tôi, liên tục nói với em rằng tôi sẽ sửa lỗi. Thực ra, điều mà em ghét tôi nhất chính là tôi thích em. Cũng giống như ghét tôi là một người đàn ông.
7.9.2016
Thực ra, nghĩ kỹ thì chẳng qua chỉ hai năm ngắn ngủi, tôi có thể buông xuống rồi. Em chẳng có gì tốt cả, thần kinh bất ổn lại ghen tuông không cho tôi được sự giàu sang phú quý cùng tự do nữa. Em không dám comeout, tôi cũng không có nơi nào để đi.
8.9.2016
Tôi nghĩ mình không thể chờ tới tháng 10, nên tôi chúc em sinh nhật vui vẻ trước nhé Dư Giảm.
9.9.2016
Tôi nhớ đến trận tuyết rơi dày đặc vào mùa đông năm ngoái, tôi đã gọi điện để nói với em rằng tôi nhớ em rất nhiều, tôi sẽ đến gặp em. Em chất vấn tôi: "Nhà anh không ăn Tết sao?"
Tôi chợt nghẹn lại, mới nhớ đến chỉ có bản thân tôi mới phải đón Tết một mình, em có gia đình có bạn bè.
Tôi thực sự không nên làm phiền em.
Thời điểm đó có lẽ em đang ở trong một buổi xem mắt chăng.
11.9.2016
Hôm nay thấy em đăng ảnh lên Weibo, em đã thay đổi rất nhiều, tôi mới nhớ, rằng tôi không còn thích em nữa, tôi thích chính là Dư Giảm của một năm trước. Tôi nghĩ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tuong/1102571/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.