Ghi chép của Lạc Hồng, tháng 4 năm 2016.
1.4.2016
Em nói nếu như em làm sai việc gì đó, tôi liệu có không cần em nữa không.
Sao lại có khả năng, bất luận Dư Giảm làm việc gì, Lạc Hồng vẫn yêu em trước sau như một. Ngay cả khi em giết người phóng hỏa tôi cũng yêu sự tàn bạo vô tình của em.
3.4.2016
Chúng ta đã đi một số đường vòng.
Chúng ta đã đi sai đường.
5.4.2016
Gần đây em có vẻ rất thiếu tiền, nhưng em không bao giờ ở trước mặt tôi đề cập đến những chuyện này, tôi biết em bướng bỉnh em có kiêu ngạo của chính bản thân mình, nhưng em có thể dựa vào tôi. Tôi rất vui nếu được giúp em.
6.4.2016
Ngọt ngào thường nói ít đi một chút, thì dù tim có sâu bao nhiêu cũng nhìn không thấy.
8.4.2016
Khi bắt đầu cuộc họp em đã nhắn tin nói muốn chúng ta trao đổi chuyên môn, tôi lén trả lời tin nhắn của em: “Tôi không học vẽ được.” Em nhắn lại tôi không sao cả. Kết quả là buổi tối về đến nhà, thấy em mua thuốc màu, em còn cười bảo thuốc màu là rẻ nhất, khiến tôi cũng to gan mà lãng phí.
Em nắm lấy tay tôi, cọ vẽ đang nhảy nhót trên giấy.
Em vẽ cây cầu đá mà em yêu thích nhất, nhưng vì có sự tham gia của tôi nên nó trông thật kỳ lạ. Em từ từ lấy tờ giấy ra khỏi bảng vẽ, nhẹ nhàng đặt lên chiếc bàn khác.
Em nói rằng nó trông khá đẹp.
Đổi lại tôi dạy em. Tôi bắt đầu đùa giỡn, lấy ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tuong/222910/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.