Cuối cùng cũng đã đến lúc phải đi học lại .Bao nhiêu ngày rời xa mái trường ,lớp và sách vở thật khiến người ta “nhung nhớ “.
- Tớ chơi còn chưa đã sao phải đi học lại !- Lam Thanh ôm đầu đập liên tục xuống bàn .
- Làm ơn !Cậu muốn tử tự thì đi chỗ khác !Mắc công tớ phải lau dọn mệt lắm !- Dương Minh quơ quơ cây chổi cảnh cáo .
- Cậu nói thế là sao hả ?Bạn bè bao ngày không gặp mà nỡ nói lời tổnthương nhau thế sao ?- Lam Thanh đưa đôi mắt ướt nước nhìn cậu .
- Còn nhớ tớ là bạn bè ?Cậu đi chơi có rủ tớ đâu !Không bạn bè gì hết !- Dương Minh quay ngoắt đầu .
- Tàn nhẫn quá đi !Bạn cậu chỉ đi tắm suối nước nóng ,ăn nhiều đồ ngon một chút thôi mà !
- Tàn nhẫn là cậu thì có !
- Thôi !Thôi !Tôi xin hai anh chị !Bọn tớ có mua quà cho cậu đó nên đừng giận nữa !- Khả Vi vỗ vai cậu nói .
- Thật không ?- Anh chàng lập tức vui vẻ hẳn lên .
- Thật !Lát qua kí túc lấy !
- Nể tình quà đó ,tớ tha cho các cậu !- Dương Minh đại nhân đại lượng nói .
- Cậu mà đi làm lính dễ bán nước lắm đấy !- Lam Thanh nói .
Riêng hội kỉ luật ,đã lâu mới gặp lại sếp lớn ,anh em vui mừng hẳn ra ,làmviệc hăng say .Trong khi đó vị sếp lớn nào đó lười biếng ngồi gác cằmlên bàn,mặt nhăn thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-truong-hoi-ki-luat-bang-gia-va-co-nhoc-otaku/2533690/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.