Một mình Lam Thanh xuống núi vào thành phố mà trong lòng đầy nghihoặc .Mới sáng sớm ra đã không thấy bóng dáng một ai ,cả Khả Vi và NgọcUyển cũng không thấy ,quản lí lại nói họ xuống núi từ sớm vì bận việc gì đó .Bận việc gì mà sao nó không biết ?Có rất nhiều thắc mắc muốn hỏinhưng biết hỏi ai bây giờ .Lam Thanh khẽ thở dài ,đứng đợi tại trạm xebuýt dưới núi ,hôm nay nó lại phải đối mặt một mình .Dù nói với mọingười là không sao nhưng nó thực sự không đủ rắn rỏi như vậy .Từ nhỏ mẹđã luôn nói với nó là phảo nhẫn nhịn ,không nên tùy tiện mà nổi giận đảthương người khác .Nhưng giới hạn của con người cũng chỉ đến mức nào đó,bản thân nó cũng đã nhẫn nhịn quá nhiều khi còn nhỏ ,nhưng khi quen với các cậu nó được tự do bộc phát tức giận ,không biết liệu có nhẫn đượckhông đây .Vì nó biết rõ ,cuộc họp này căn bản là đem nó thành trò cườicho tất cả bọn họ .
- Biết thế hôm qua nói Giang Thiên đi cùng rồi !Thế nào cũng ra oai được không ít !- Lam Thanh nhìn trời xanh than ngắn .
Chiếc xe buýt chạy tới ,Lam Thanh bước lên ,ngồi hàng cuối cạnh cửa sổ ,tựa đầu vào mặt kính nhìn ra ngoài .
Đứng trước nhà hàng sang trọng Whis ,Lam Thanh có thể biết nó sang trọng cợnào khi người bước ra bước vào toàn ăn mặc sang trọng ,toát lên sự giàusang .Trong khi nó ,phải vào nhà hàng này mà lại mặc áo thun ,quần soóc.Cho nên thu hút không ít ánh mắt người nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-truong-hoi-ki-luat-bang-gia-va-co-nhoc-otaku/2533688/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.