Và Quang bỏ súng xuống thật. Chính xác hơn là anh ta bỏ cây súng lại vào trong balô và lấy ra hai cái lọ thủy tinh nhỏ, bên trong có hai viên thuốc: “Cái này tôi bắt chước theo phim Sherlock đấy, anh có coi phim đó chứ hả? Tập đầu tiên, Vụ Án Màu Hồng ấy?”
Khang gật đầu.
“Vậy không vòng vo nữa, trong hai lọ, một có thuốc độc, một có thuốc ngủ. Anh chọn đi, và tôi sẽ chọn lọ còn lại! Chúng ta cùng uống, để coi số mệnh sẽ chọn ai?”
“Tôi không chơi!” Khang nhíu mày, “Tôi bảo anh bỏ súng xuống để nói chuyện phải trái mà anh lại bày ra trò khác là sao? Chưa kể cái này là vi phạm bản quyền nghiêm trọng, chúng ta có thể bị đài BBC kiện đấy! Tôi không có tiền trả đâu!”
“Không cần! Chúng ta sẽ trả bằng mạnh của mình!” Quang nói và khoanh tay lại, chân gác lên bàn. Vẻ mặt anh ta trông ngạo nghễ khác xa thái độ chán nản vừa rồi.
“Nếu tôi từ chối thì sao?” Khang hỏi lại, nghênh mặt lên.
“Thì họ sẽ cử thêm người tới, cho tới khi nào giết được anh mới thôi. Không chừng người nhà của anh cũng bị vạ lây đấy. Theo tôi được biết thì anh đang sống cùng mẹ mình ở một căn hộ chung cư thuộc quận 10, phải không?”
Khang trợn mắt, hai cánh mũi phập phồng: “Tôi cấm anh đụng tới mẹ tôi đấy!”
“Tôi nói rồi, sau ngày hôm nay tôi sẽ chết nên tôi sẽ không đụng tới mẹ anh đâu. Nhưng nếu anh không chết thì sẽ có thêm nhiều kẻ như tôi tìm tới anh, và bọn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tien-bo/188883/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.