Quán nước Xiu Xíu.
Nam Phong vừa xem đồng hồ, vừa nhìn ra phía cửa. Nhưng đợi mãi không thấy người đến, Nam Phong có phần mất kiên nhẫn. Đột nhiên, bên ngoài cửa xuất hiện một người lập dị vô tình thu hút ánh nhìn của anh. Thấy người đó ăn bận phủ kính cả người giống như một ninja, trong lòng anh nghĩ thầm:
“Thời tiết của mùa hè còn chưa đủ nóng à? Chắc là một người có vấn đề về thần kinh.”
Vừa nghĩ vừa cười, Nam Phong sững sốt khi người đó lại nhìn thẳng về phía mình. Sắc mặt liền trở nên vô cảm nhìn người đó đang dần bước đến chỗ mình. Anh cảm thấy bồn chồn trong người.
“Sao lại nhìn mình như thế? Chẳng lẽ vừa rồi những gì mình nghĩ điều bị nghe thấy sao? Không thể như thế được!”
Nam Phong còn đang bối rối thì chợt nhận ra dáng đi của người đó. Khóe môi anh nở nụ cười thích thú.
“Biểu cảm gương mặt của anh là sao?”
Tử Đằng vừa đến đã nhìn thấy gương mặt không mấy thiện ý của Nam Phong nhìn mình.
“Hôm nay không phải Halloween, cô hóa trang thế này xém nữa thì tôi tưởng là một người lập dị nào đó.”
“Anh còn dám đùa cợt tôi. Tại anh mà tôi phải hóa trang như thế này đấy.”
Chỉ vì cái hẹn của anh mà cô từ buổi chụp hình liền chạy đến điểm hẹn. Vì là người của công chúng nên Tử Đằng rất lo lắng đến những tên săn tin xung quanh. Trợ lý đi bên cạnh liền tâm lý đưa cho cô một chiếc áo khoác dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tho-tinh-yeu/3325060/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.