Lâm Hải Đường cảm thấy chiêu này thật sự có hiệu quả, khẽ thở phào trong lòng, nhịp hô hấp cô có hơi loạn, tên cao gầy dùng ánh mắt bất lương nhìn cô chằm chằm, sau lưng cô hơi rờn rợn, cô cố vực dây tinh thần, cố gắng bình tĩnh.
“Dám lừa ông, cẩn thận ông lột da đó." Tên cao gầy giở giọng đe dọa, tuổi thì nhỏ mà chẳng học hành giỏi gì cho cam, chỉ có biết dọa người là giỏi.
Lâm Hải Đường cười gượng hai tiếng, "Tin hay không thì tùy, bà đây nguyện ý thay mấy chú đưa cô này về, làm cái nhân tình thuận nước đẩy thuyền."
Nói xong, Lâm Hải Đường kéo lấy tay Lí Tịnh, Lí Tịnh cũng dùng sức nắm chặt lấy tay cô, lòng bàn tay của cả hai đều đầy mồ hôi, vốn tưởng rằng tên kia thật sự sẽ thả cả hai đi, nhưng đúng là Lâm Hải Đường đã xem nhẹ độ vô sỉ của lũ lưu manh này.
Tên cao gầy vuốt ve điếu thuốc, ánh mắt tàn nhẫn, "Cưng coi ông đây là con nít ba tuổi chắc, hôm nay tao không chỉ muốn thịt nó, mà tao còn muốn thịt cả mày nữa."
Lâm Hải Đường nghe xong lời hắn nói, cảm thán, đúng là dầu muối không ăn, trong đầu chỉ nhảy một chữ, CHẠY!
Chạy trốn người khác đúng là một hoạt động mất sức, trong lồng ngực như đốt lên một đống lửa lớn, hít thở khó khăn, bóng đêm và từng cơn gió lạnh trở thành kẻ mở đường phía trước, những tên mãnh thú đuổi sát theo sau như những cơn nước lũ, rẽ vài lần, ánh đèn đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tan/2461646/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.