Lâm Hải Đường tức giận mở cửa, phần bụi vữa cạnh cửa lại rơi một lớp xuống đất.
Trình Tụ đứng trước cửa, hai ngón tay kẹp điếu thuốc, mặt mày thâm thúy, diện cả cây quần áo màu đen, như hòa vào đêm tối.
Lâm Hải Đường rất tức giận, muốn to tiếng mắng chửi, nhưng nghĩ đến khả năng cách âm của toà nhà này, giờ mở miệng chửi anh ta, sáng ngày mai cô sẽ thành nhân vật chính trong tổ buôn dưa lê tán dóc của tòa nhà này mất.
Cô không muốn nổi tai tiếng đâu, cô muốn làm người bình thường là được.
Trình Tụ híp mắt nhìn cô một lúc, "Anh muốn nói với em ba chuyện, nói xong sẽ đi."
Muốn nói chuyện, dĩ nhiên là phải vào nhà mới nói được, Lâm Hải Đường không bằng lòng tránh ra một bên, Trình Tụ bước, ngồi lại vị trí ban nãy anh vừa ngồi ban nãy.
Lâm Hải Đường đứng thẳng, nghiêm túc đứng cách anh ba thước.
Trình Tụ vỗ vỗ phần ghế sôpha mềm mại bên cạnh anh, "Sợ anh ăn thịt em? Qua đây ngồi."
Lâm Hải Đường bất động, hợp tình hợp lí, "Anh nói nhanh đi, nói xong tôi đóng cửa."
Trình Tụ nhấc bình nước lên, lắc qua lắc lại, nhìn cô, "Hết nước rồi."
Thằng này đến đây đúng là đến làm khó dễ cô, không uống nước thì chết à!
Trình Tụ nghiêm nghị, "Miệng khô, nói không ra hơi." Nói xong còn ho khan vài tiếng tượng trưng.
Lâm Hải Đường đi vào phòng bếp rót bình nước trong sự tức giận, phải bật bếp gas vài lần mới có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tan/2461640/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.