Lâm Hải Đường sống ở đây mấy năm, chả có mấy bạn bè, danh bạ điện thoại cũng chẳng lưu được bao nhiêu người, dùng năm ngón tay là đếm xong.
Dãy số đó đã nằm trong danh bạ, Lâm Hải Đường như bị quỷ ám, thường xuyên click mở xem dãy số đó.
Xem nhiều lần thế là học thuộc.
Cô xuống lầu đổ rác, đi ngang qua cửa nhà bà chủ nhà, cửa đang mở, bên trong khá nhiều người đang ồn ào, nhân viên giải tỏa mặt bằng đang dùng thước đo đạc diện tích nhà cửa.
Có tiếng phụ nữ khàn khàn như giọng vịt đực vang lên, "Quản lí Vương, thước của ông đo không đúng rồi, diện tích nhỏ đi rồi."
Quản lí Vương dùng giọng Quan thoại nói chuyện, bất lực, "Tôi lấy cái thước này đo mấy trăm căn nhà rồi, có mỗi bà nói đo sai, bà tránh ra đi, đừng làm phiền tôi."
Xuống đến tầng trệt, là một đôi vợ chồng thuê phòng ở lầu 3, họ là dân ngoại tỉnh đến đây để làm công, hiện đang dọn hành lí, trên mặt đất để đầy bao lớn bao nhỏ, người đàn ông đang đặt balo lên một chiếc xe ba bánh.
Lâm Hải Đường có nói chuyện với đôi vợ chồng kia đôi ba lần, bọn họ có một đứa con trai đang học cấp 3, dưới quê còn có hai cô con gái, điều kiện sinh hoạt trong núi khó khăn nên chạy ra đây làm công, làm việc ở một xưởng giày, mỗi ngày ăn uống tiết kiệm vì nuôi con cái ăn học.
Đi sớm về muộn, Lâm Hải Đường có gặp qua vài lần, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tan/2461638/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.