Dương Tôn Bảo cứ theo đường lớn chạy miết. Lúc xế chiều, gã mỏi mệt vôcùng, bèn ngồi nghỉ chân ven đường, bỗng thấy rất đông người xuất hiện.Họ đều là những kẻ trong giới võ lâm, thoáng nhìn là Dương Tôn Bảo biếtngay. Đi đầu là một toán đệ tử của Cái Bang, có ba lão già người ốmchoắt. Tốp thứ hai là một nhóm môn đồ phái Tung Sơn, còn nhóm thứ ba làmấy tay đệ tử phái Côn Luân. Tất cả đều vội vã, vừa đi vừa nói chuyện ầm ĩ. Dương Tôn Bảo không hiểu tại sao bữa nay họ lại tập trung đông nhưvậy. Gã đứng dậy, nổi tính hiếu kỳ đi theo bọn chúng. Lão già ốm đi đầuthấy gã liền bảo:
- Ê, này bé con, mi không phải trong giới võ lâm, sao đi theo bọn ta làm gì?
"Thôi nào..." Một lão khác nói. "Tống sư ca gây sự với nó làm gì. Hôm nayXích lão gia đãi tiệc khắp nơi, cho nó đến kiếm vài bữa ăn thì có hại gì đâu!" - Ta đoán lần này thật là náo nhiệt vô cùng. Đã lâu lắm mới cómột dịp như vậy!
"Chẳng phải ngẫu nhiên đâu..." Một người kháclên tiếng. "Nghe đâu có chuyện gì quan trọng lắm thì phải." - Chúng mình là hạng bét chứ còn biết bao nhiêu cao thủ, chưởng môn các phái kháccũng đến dự đấy.
Dương Tôn Bảo nghe loáng thoáng thấy họ nói"Xích lão gia", gã trong lòng thắc mắc không biết có phải bọn họ nói tới Xích Như Lân hay không? Hồi nhỏ gã có biết lão Xích Như Lân là mộtngười bạn rất thân của phụ thân gã. Hai người đã kết tình huynh đệ. Xích Như Lân hơn phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-tam-chuong/129594/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.