Đến công ty, tôi thấy Diệp Du quay lưng về phía mình, bên cạnh có vài đồng nghiệp thiết kế. Tôi còn chưa đi qua thì người vừa gọi điện thoại cho tôi Tiểu Chu đã gân cổ gọi.
“Thiết kế Tần, nơi này!”
Tôi đi chầm chậm qua, càng đến gần thì thấy thân thể Diệp Du càng căng cứng.
“Diệp tiên sinh, có chỗ nào không hài lòng?” Tôi đến cạnh Diệp Du, lộ ra nụ cười khách khí.
Diệp Du nhìn tôi, xấu hổ cúi thấp đầu, ho một tiếng mới ngẩng lên, chẳng qua sắc mặt đã trở nên đỏ bừng. Tôi hơi cao hơn so với Diệp Du một chút, liếc mắt đã nhìn thấy một dấu vết nhàn nhạt ở cổ cậu, nét cười của tôi dần sâu sắc thêm, Diệp Du nhìn vào mắt tôi, mặt càng ửng đỏ.
“Diệp tiên sinh, anh không thoải mái sao?” Tiểu Chu đứng bên cạnh nghi hoặc nhìn Diệp Du, ân cần hỏi han.
“Không, chúng ta tiếp tục bàn chuyện vừa rồi đi.” Diệp Du chậm rãi bình tĩnh trở lại, chỉ vào một chỗ trên bản vẽ rồi nói ra kiến nghị của cậu.
Tôi xem bản vẽ, cảm thấy kỳ thực Diệp Du có cái nhìn rất khá đối với bề mặt bản thiết kế này, bất quá tôi biết cậu là con trai độc nhất trong nhà, nhất định phải kế thừa phần gia nghiệp của dòng họ.
Đối với chuyện Diệp Du là thiếu gia nhà giàu, tôi đã biết rõ khi bắt đầu đến với nhau, cậu cũng không cố ý giấu diếm tôi.
Giải quyết xong vấn đề công việc, tất cả mọi người nói muốn đi ăn với nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dau/2472740/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.