Buổi đêm ở quê thường rất yên tĩnh cho nên khi có hội chợ thì không khí sẽ tự nhiên trở nên rôm rã và nhộn nhịp hơn, Linh Lan và Trình Phong đã đi mấy vòng chợ thử hết món ăn này đến món ăn khác, tuy nhiên người mua nhiều là Linh Lan nhìn thấy món ăn nào cô cũng muốn thử nhưng mà lại chẳng ăn hết kết quả người ăn nhiều lại là Trình Phong, anh giải quyết hết những món mà Linh Lan ăn thừa.
Tuy từ nhỏ anh đã sống trong gia đình giàu có nhưng Trình Phong lại không có tính tình thiếu gia từ nhỏ anh đã được giảng dạy nhiều thứ nên càng hiểu biết nhiều từ bé đến lớn anh không bao giờ lãng phí thức ăn bởi anh hiểu có nhiều người không may mắn như mình họ còn chẳng có thức ăn để ăn nên bản thân phải biết kiệm, Trình Phong muốn nhắc nhở Linh Lan ăn ít thôi kẻo đau bụng, anh cũng ăn không nổi nữa nhưng khi nhìn thấy tâm trạng vui vẻ của cô nên anh thôi không nhắc nữa dù sao Linh Lan vui vẻ là được.
Lúc về đến nhà chân Linh Lan đã mõi nhừ sau khi tắm xong thì lên giường nằm bất động cô không còn sức để di chuyển nữa, Trình Phong cũng đã tắm xong thấy Linh Lan mệt nên anh bảo cô gác chân lên đùi mình sau đó Trình Phong liền giúp cô xoa bóp.
Ngày thường Linh Lan không phải người hay vận động đến chạy bộ cũng không có nên hôm nay đi chuyển đi đi lại lại quá nhiều nên cả người điều ê ẩm.
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dap/2781821/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.