Lúc Linh Lan tỉnh dậy thì đã là giữa trưa, mặt trời đã lên cao ánh năng chói chang gọi vào phòng khiến cho căn phòng có phần hơi nóng tối hôm qua Trình Phong đã thay quần áo cho Linh Lan nên lúc này mồ hôi đổ ra đã thấm ướt cả lưng cô, tỉnh dậy cả người cô điều ê ẩm chỉ cần ngồi dậy thôi đã lưng đã đau như vừa chạy bộ năm trăm mét vậy.
Trong người thấy khó chịu liền không khỏi oán than trong phòng lúc này chỉ có mình cô còn Trình Phong đã biến đi đâu mất.
- Trình Phong, Trình Phong.
Trình Phong lúc này đang ngồi trò chuyện cùng Thím Lý trước sân, Thím Lý biết hôm nay hai người quay về thành phố nên sang tặng cho hai người một ít quà quê, hai người đang nói chuyện thì nghe thấy tiếng Linh Lan từ trong nhà vọng ra thím Lý nghe thấy giọng Linh Lan có vẻ không vui cho lắm nên liền viện cớ nhà có việc mà ra về để lại không gian cho hai bạn trẻ giải quyết chuyện gia đình.
Trình Phong bước vào phòng thì thấy Linh Lan đang ngồi trên giường nhìn anh bằng ánh mắt đầy sát khí.
- Em có ổn không?
Vừa hỏi Trình Phong vừa bước đến rồi ngồi xuống giường nắm lấy tay Linh Lan.
- Không sao chỉ là em có hơi đau thôi.
Thấy Trình Phong lo lắng thì Linh Lan cũng không giận anh nổi khí thế liền hạ xuống giọng dịu lại.
“ Hay để anh dời chuyến bay lại ngày mai, anh sợ em chịu không nỗi”.
- Thôi ạ, ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dap/2781820/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.