Canh đầu sắp qua, yến tiệc đang lúc sôi nổi nhất.
Quảng Hằng Các vắng lặng vì ai nấy đều đã đến điện Tường Quang, không gian yên tĩnh đến mức tiếng lá rơi gió thổi cũng có thể lọt vào tai.
Thu Đào đứng tựa lưng nơi ô cửa nhìn lên bầu trời lấp lánh ánh sao, trong đầu không ngừng nghĩ cách thay đổi số mệnh của Lê Tuấn. Theo ghi chép của các sử gia, Lê Nhân Tông đang đêm bị Lê Nghi Dân cùng một trăm quân lính trèo tường vào hành thích, chỉ huy sứ canh gác hoàng cung đêm ấy là Lê Đắc Ninh đã không đem quân hộ giá nên vua mới chết trẻ dưới tay quân phản nghịch. Nhưng, vì sao Lê Đắc Ninh không dẫn quân hộ giá? Nguyễn Xí, Đinh Liệt, Nguyễn Đức Trung lúc đó đang ở đâu? Vì sao đội cấm vệ quân hùng hậu như thế mà không bảo vệ được thánh giá? Tầng tầng lớp lớp các câu hỏi không lời đáp khiến Thu Đào bỗng cảm thấy đầu đau như búa bổ, sống mũi cay cay, lồng ngực nát tan vụn vỡ như thể miền ký ức đau thương ấy là của chính nàng chứ không phải của Lê Tuấn. Một giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má làm Thu Đào ngạc nhiên đưa tay lên quệt lấy, nhìn giọt buồn trên ngón tay ướt đẫm dưới ánh nến, Thu Đào bất giác tự hỏi:
- Mình làm sao thế này? Sao cứ nghĩ đến tấn bi kịch chính biến ấy là lòng lại đau quặn thắt! Những nhân vật này có liên quan gì đến mình đâu chứ?
Một cơn gió lạnh thổi qua, Thu Đào đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dao-le-trieu/2645720/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.