Cổng chính Nam Môn của hoàng thành bao năm nay vẫn đứng sừng sững, ngày ngày làm ranh giới giữa cuộc sống hoàng tộc quyền uy phú quý và nét đời dung dị của thường dân bên ngoài cung cấm. Lê Đắc Ninh mặc áo vải nâu, mang tay nải trên vai từng bước tiến đến chỗ người lính gác cổng thành. Trong lúc chờ người canh gác kiểm tra lệnh bài xuất cung, Lê Đắc Ninh thấy một cổ xe ngựa đang vội vã đi vào. Bức rèm treo của cổ xe được buộc gọn gàng nơi ô cửa để lộ gương mặt chủ nhân ngồi bên trong. Họ lướt qua nhau như một sự sắp đặt của định mệnh. Thời gian lúc ấy như chậm lại, đủ để Lê Đắc Ninh nhận ra xe ngựa của phủ Điện Tiền, và bên trong là phu phụ Nguyễn Đức Trung.
- Lạ thật! Hoàng Thượng đang tuyển chọn Cấm Vệ Quân, ông ấy lại mặc thường phục vào để đến thao trường gặp Hoàng Thượng sao?
Tiếng gọi của người lính gác cổng làm Lê Đắc Ninh sực tỉnh. Hắn nhận lại thẻ bài, miệng nói lời cảm ơn người lính nhưng ánh mắt lại dán chặt vào cổ xe ngựa đang theo lối bên cánh tả vào hậu cung.
- Hậu cung? – Lê Đắc Ninh nheo đôi mắt tự hỏi.
* * *
Thư phòng trong Thừa Hoa Điện của Lê Hạo trước giờ vẫn bày trí rất đơn giản, giống như khi còn ở Huy Văn Tự vậy. Từ cửa bước vào chỉ cần một cái đảo mắt đã có thể thấy hết tất cả đồ vật trong đó. Những ngày giáp Tết, Ngô Tiệp Dư đặc biệt sửa soạn lại thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dao-le-trieu/2645710/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.