Không ai có thể kháng cự những lời này của Chu Miên.
Ngư Lam lại càng không.
Từ khi xác định quan hệ với Chu Miễn, hắn liền không biết tự chủ là cái quái gì cả.
Sinh vật biển gần như là hung ác hôn lên môi anh, hắn tham lam khát cầu những hơi nước điềm mỹ kia.
Mặc dù Chu Miên đã dạy hắn cách hôn không chỉ một lần nhưng Ngư Lam vẫn không học được, đấu đá lung tung chẳng có quy luật gì. Hắn dùng răng nanh cắn cắn môi anh như nhóc sói không chịu lớn.
Chu Miên tùy ý hắn diễu võ dương oai.
Môi truyền đến chút xúc cảm đau nhói nhưng chỉ ở mức bé nhỏ không đáng kể, ngược lại, nó càng giống dầu dẫn cháy lớn hơn nữa.
Tuyết trắng thiêu mình trong lửa.
Ngư Lam gặm cắn, hôn Chu Miên đến khi nếm được vị máu từ môi anh mới dừng lại.
Lại cầm lòng không đậu liếm chút nước tràn bên môi anh.
Môi hai người đều thắm sắc đỏ minh diễm.
Hình như... không ổn lắm.
Nam sinh cấp ba 18 tuổi thở dồn dập, ngực phập phồng, đầu hơi cúi xuống.
Cánh tay không chống đỡ cơ thể được nữa, hiện tại cả người hắn đều đè trên Chu Miên.
Kể cả có cách một lớp chăn Chu Miên cũng có thể cảm nhận Tiểu Ngư đang đâm đâm anh.
Ngư Lam nhắm mắt, tiếng nói run run: "Chu Miên..."
Trong thanh âm thấm đẫm dục vọng chiếm hữu mà chính hắn cũng không nhận ra.
Ngư Lam cũng không hiểu hắn bị sao vậy, như thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-chung-le-thuoc-pheromone/3334778/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.