Bạc Cận Yến nhíu mày, ánh mắt nhìn thẳng vào hình ảnh nhỏ bé sau khecửa trong giây lát. Rồi lại liếc qua xác nhận lại số nhà bên cạnh. Xácđịnh mình không đi sai nhà xong, anh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh quan sátDiệc Nam, tiếp theo thốt ra hai chữ lạnh như băng “Hạ Miên”
Trong thoáng chốc Diệc Nam cũng có ấn tượng không tốt với chú này. Nói chuyện không có lễ phép gì cả!
Cậu nhóc không vui kéo cửa ra một chút. Chiếc miệng nhỏ nhắn chu lên “Vào đi.”
Nhưng Bạc Cận Yến không có đi vào ngay lập tức, mà chỉ dùng ánh mắtphức tạp quan sát cậu bé. Diệc Nam cũng không vui lắm, cảm thấy chú nàythật là vừa kỳ lạ vừa phiền phức… Đã mở cửa rồi mà chú ấy vẫn không chịu đi vào! Muốn trêu đùa gì đây?
Hạ Miên nhìn thấy Diệc Nam vẫn đứng ở cửa không nhúc nhích, cô nghi ngờ đi đến sau lưng cậu bé “Sao vậy?”
Khi thấy Bạc Cận Yến đang đứng ngoài cửa, sắc mặt cô khẽ thay đổi.Bàn tay đặt lên bả vai Diệc Nam cũng không ngừng siết lại. Ánh mắt đềphòng tràn ngập sự thù địch “Anh đến đây làm gì?”
Gương mặt anh tuấn của Bạc Cận Yến sa sầm. Anh nhìn Diệc Nam gắt gao, trong giọng nói cũng hơi bất thường “Nó là…” Hai chữ phía sau lại nhưbị nghẹn trong cổ họng anh, khó khăn không thốt nên lời…
Nhìn theo tuổi của đứa bé này… Anh thật không dám nghĩ thêm nữa…
Song, một giọng nam hồn hậu vang lên đánh tan giả tưởng của anh.
Mạc Bắc đi đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am/1884434/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.