Tan học ngày hôm sau, Mạc Tư Nguyên và Tang Noãn không về thẳng nhà, mà anh đưa cô tới cửa hàng vật dụng văn phòng phẩm ở gần trường để mua một cái hộp đồ.
Cây kéo, keo dán, đèn pin sáng, vòng tay huỳnh quang, còn có các loại giấy huỳnh quang trong suốt….
Tang Noãn cau mày nhìn bên trong hộp đồ, nửa tin nửa ngờ nói: “Mạc Tư Nguyên, anh làm như vậy có được không? Đừng để đến lúc đó trở thành trò cười nhé!”
“Nghi người thì đừng dùng người.”
Mạc Tư Nguyên liếc mắt nhìn cô, lấy điện thoại di động ra bắt đầu gọi điện thoại, vừa gọi điện vừa nói với cô: “Tôi không đảm bảo cách này có hiệu quả, nhưng nếu như em không tin thì tự đi mà dọn dẹp cục diện rối rắm của em đi.”
Tang Noãn lập tức im lặng.
Ngậm miệng lại nhưng ánh mắt vẫn còn trợn tròn lên. Cô trừng mắt lên, dùng ánh mắt biểu thị sự bất mãn đối với anh.
Mạc Tư Nguyên không thèm để ý chút nào, xách theo cái hộp đi về phía trước.
Tang Noãn vội vàng đi theo phía sau, tay múa máy quyền cước nhà họ Tang, đánh ra liên tục: “Đồ khốn nạn! Đồ quỷ sứ đáng ghét! Nói một câu tử tế thì chết à!”
Lúc này điện thoại của anh vang lên, chỉ nghe anh nói: “Thẩm Phong, tôi đang ở đường cái đối diện cậu.”
Thẩm Phong?!
Tang Noãn nghe thấy cái tên này, quyền cước nhà họ Tang lập tức khựng lại.
Cô đã nhìn thấy ở đường cái đối diện, xa xa có một hình bóng quen thuộc vừa cúp điện thoại, đang chuẩn bị xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am-cua-anh/936200/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.