Ko ngờ Chu Hà Sinh khi uống say thì lại khác lúc thường nhiều đến thế, cứ làm loạn lên như trẻ con ấy. Cố Viễn Thần dù vóc dáng cũng ko thấp hơn anh là bao, nhưng thân hình lại hơi gầy yếu 1 chút. Cậu phải dùng hết sức mới có thể đỡ người vào phòng khách, cho anh nằm bịch lên sopha.
Chiếc ly trong tay nghiêng ngã, có chút rượu chảy ra, phả vào không khí đang oi bức thứ mùi ko biết gọi tên thế nào. Toàn bộ phòng đều có thể ngửi được vị cay nồng, xộc thẳng vào dây thần kinh của người khác.
Cố Viễn Thần gỡ chiếc ly trong tay anh ra. Chu Hà Sinh thì thầm gì đó, xong lại cười hi hi khó hiểu.
“Viễn Thần, Viễn Thần, lần trước em tìm anh uống rượu….Rượu, …..lần này lại cùng uống đi. Hết bia rồi, chúng ta uống rượu, uống rượu trắng nhá….”
Cố Viễn Thần đang ngồi trước sopha, bỗng nhiên thấy bức thư trả lời của Chu Hà Sinh. “Ngọc Na, thật xin lỗi, chúc em sau này sẽ mãi hạnh phúc”. Cậu nhìn kỹ lại, cũng có thể đoán được sơ lược chuyện gì đã xảy ra. Chỉ có thể thở dài nói: “Rượu có thể giải quyết được chuyện gì? Sau khi tỉnh lại, thì càng thấm thía hơn.”
Cậu cười khổ 1 cái, bước vào nhà vệ sinh, nhúng ướt chiếc khăn, để giúp Chu Hà Sinh giả rượu. Thật ko thể ngờ là Chu Hà Sinh đã nhanh như chớp từ sopha ngồi bật dậy, chộp lấy chai rượu há miệng mà tu ừng ực.
Thấy anh thở hổn hển, vẫn cười ngây ngô, miệng ko ngừng lảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoe-thu-ly/2957725/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.