Tại Chân..... Tại Chân.....
Vĩnh viễn không được quên, tớ là Kim Cơ Phạm..... “A!” Tại Chân đột nhiên từ trên giường bật dậy.
Vừa rồi, cậu rõ ràng nhìn thấy khuôn mặt Kim Cơ Phạm, cậu ấy cười, giọng nói, thói quen nghiêng bên phải 45°, mọi thứ từ không có dần trở nên rõ nét.
Đã không thể nhận ra, đâu là mơ, đâu là thật.
“Tại Chân!” Lý Tại Tĩnh vào phòng Tại Chân, nhìn vẻ mặt tái nhợt của Tại Chân, hỏi: “Làm sao vậy? Lại gặp ác mộng?”
Tại Chân nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Chị, không có việc gì.”
Tại Tĩnh không yên tâm, nhưng cô hiểu, Tại Chân nếu như không muốn nói thì vô luận như thế nào cũng sẽ không nói. Lúc này cô đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, xoay người đến phòng khách, khi trở lại trên tay cầm theo một cái hộp.
“Đây là bưu kiện buổi sáng mới chuyển tới, của em.” Tại Chân tiếp nhận, mở ra.
Người gửi là Kim Ngôn Sơ, bạn hồi trung học của Tại Chân.
Nhưng bình thường cũng không gặp gỡ gì, sao đột nhiên lại gửi đồ đến nhỉ?
Bên trong hộp giấy màu vàng trống rỗng chỉ có một chiếc chìa khóa và một tờ giấy.
Tại Chân cầm lấy chiếc chìa khóa, nhưng cũng chỉ là một chiếc chìa khóa nhà bình thường, lấy tay sờ thử, mặt ngoài chỉ lưu lại màu đồng hoen rỉ. Mà trên tờ giấy viết địa chỉ.
Là địa chỉ nhà Cơ Phạm. Đây là có chuyện gì?
Tại Chân bấm điến thoại gọi cho Kim Ngôn Sơ, lại bị ngắt đi. Tiếp theo Tại Chân nhận được tin nhắn trả lời của cô.
“Cầm cái chìa khóa đến địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-quy-di/1309923/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.