Đã trải qua nhiều chuyện kỳ quái như vậy, trong lòng Tại Chân khó chịu không vui.
Vì cái gì? Vì cái gì?
cậu.
Từng chuyện, từng màn kịch, từng người; rất chân thật phát sinh trước mắt
“Tại Chân. Không cần nghĩ nhiều như vậy, nếu đã ra ngoài thì cứ vui vẻ đi.” Thừa Huyền cầm một cốc coca ngồi bên cạnh Tại Chân.
chút.
Tại Chân biết, bọn họ dẫn cậu ra ngoài để chơi, muốn cho cậu vui vẻ một
Được rồi. Để ý nhiều làm gì.
Trong KTV thật nhộn nhịp và vui vẻ.
“Thưa, đây là đồ ăn của ngài.” Nhân viên phục vụ nhẹ nhàng mở cửa, mang theo đồ ăn trên xe đẩy đặt lên bàn, “Tôi là nhân viên phục vụ số 024 Lê Lê, còn
cần gì mời ấn chuông phục vụ, mời ngài dùng ngon miệng.” Nhân viên phục vụ lịch sự rời đi.
Một đám người vì đồ ăn mà ầm ĩ hẳn lên.
Tại Chân......Tại Chân......
Lại là cậu? Vì sao luôn quấn quít lấy tôi?
Tại Chân...... Tại Chân..... Lần sau lại như vậy, chúng ta sẽ cùng khiêu vũ, biết không!
Khiêu vũ! Cậu rốt cuộc là ai? Vì sao luôn nói những lời kỳ lạ như vậy?
Mình là ai? Cậu đoán xem.....
Lần đầu tiên, người trong giấc mơ trả lời cậu.
Tại Chân cố gắng muốn nghe rõ tiếng nói của người nọ, nhưng lại tỉnh.
Nhìn thời gian, trời đã sắp sáng rồi. Trước đó trên salon âm ĩ tranh cãi, giờ chỉ còn tiếng hít thở an tĩnh, những người kia vừa nãy còn rất nhốn nháogiờ thì nằm la liệt trên ghế salon.
Tại Chân đứng dậy, đến bên cửa sổ, nhẹ nhàng vén một góc rèm. Bầu trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-quy-di/1309921/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.