Trở về ký túc xá, Tạ Tương vẫn đắm chìm trong chuyện cũ bi thương, nếu đổi lại cô là Quách Thư Đình, có lẽ cô sẽ không tiếp nhận nổi. Từ một thiếu niên tung hoành giang hồ trở thành một người thầy say sỉn của Học Viện Quân Sự Liệt Hỏa, không biết những năm này ông ấy đã phải vượt qua như thế nào.
Tiếng nước chảy từ nhà vệ sinh cắt đứt suy nghĩ của Tạ Tương, mở cửa nhìn thử, mặt cô liền xụ xuống, tại sao ống nước lại vỡ rồi ?
Hiện thực phiền não đã đánh bại tâm trạng bi thương, Tạ Tương vén tay áo, ngồm xổm xuống, hì hục sửa ống nước.
Cố Yến Tranh đã trở về, thò đầu vào phòng vệ sinh nhìn nhìn :
"Em làm gì vậy, anh có mang đồ ăn về cho em này."
"Ống nước bị hỏng, anh ăn đi, tôi không có thời gian." – Tạ Tương phiền muộn nhìn ống nước, cảm thấy vô cùng nhức đầu, loại việc cần kỹ thuật này không thích hợp với cô, mà Cố Yến Tranh đây, sợ rằng một chữ cũng không biết.
Cố Yến Tranh mặc kệ phiền não trong lòng Tạ Tương, túm cổ áo mang cô ra ngoài, đè cô ngồi xuống giường, mang đồ ăn nhét vào tay cô :
"Anh đi sửa, em ăn đi."
An bày xong, còn vén tay áo, thỏa thuê mãn nguyện nhướn mày nhìn Tạ Tương.
Nhìn dáng người đi vào phòng vệ sinh, Tạ Tương cầm đồ ăn không nhúc nhích, trong lòng có chút hoài nghi, một Cố thiếu gia được nuông chiều từ bé thật sự biết sửa ống nước sao ?
Nhìn chằm chằm một lúc lâu, tiếng nước chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-quan-su-liet-hoa/732110/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.