Hai bên giao chiến khốc liệt, liên tục có người ngã xuống, đến khi lỗ tai Tạ Tương chỉ còn nghe được những tiếng ong ong, trận chiến này mới được tính là kết thúc, toàn bộ lính đánh thuê bị tiêu diệt, đội hiến binh và cục cảnh sát cũng tổn thất nặng nề.
Trong khi những binh sĩ còn lại đang thu dọn hiện trường, một bóng người chậm chạp từ đống thi thể bò ra, hắn ta ngẩng đầu, vừa lúc đối diện với những khuôn mặt tươi cười của các học viên, đây chẳng phải là Chử Vân Sinh sao ?
Lợi ích dâng tới cửa, không thể trách lưu manh !
Quách Thư Đình bước lên, một cước đá ngất Chử Vân Sinh, mấy người khiêng hắn ta ra ngoài từ cửa sau. Lần này, rốt cuộc bọn họ đã có thể trở về trường rồi.
Trường học vừa yên tĩnh, vừa an toàn lại vừa đẹp. Nhìn qua những học viên đang huấn luyện, dáng người vô cùng rắn rỏi, tiếng hò hét vô cùng có lực. Tạ Tương bỗng thấy hâm mộ, chỉ hy vọng bản thân một lần nữa có thể trở lại huấn luyện trong đội ngũ.
Khiêng Chử Vân Sinh đến trước phòng làm việc của Lữ Trung Hân, Quách Thư Đình phất phất tay, bảo mấy người về nghỉ ngơi, chuyện còn lại, cứ để ông xử lý. Mọi người cám ơn Quách Thư Đình, chật vật quay về ký túc xá.
Trên đường đi, căn bản là Tạ Tương được Cố Yến Tranh bê về, tất cả mọi người nghiêng trái ngã phải bò lên lầu, một người luôn trầm ổn như Thẩm Quân Sơn cũng cùng Kỷ Cẩn đỡ lấy nhau.
Về đến phòng, Cố Yến Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-quan-su-liet-hoa/732109/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.