Edit: Pi sà Nguyệt
Lục Mạn chết rồi, Lâm Huân cũng chết.
Dịch Nhiên há mồm trợn mắt với kết thúc chết sạch này, biệt thự quay lại sự yên tĩnh ban đầu, tóc
đen chắn cửa lớn cũng biến mất, cửa lớn bị anh phá nát mở rộng.
Anh nghe thấy tiếng hệ thống vang lên, “Chúc mừng ngài đã hoàn thành trò chơi hắc hóa, nhiệm vụ đã
hoàn thành, mời ngài dẫn cố chủ An Kiều đến thang máy để rời khỏi thế giới nhiệm vụ.”
Thế… thế là qua cửa rồi á? Anh còn chưa ra tay mà….
Biệt thự bắt đầu ồn ào náo nhiệt, anh ôm Thi Ân vào lòng liếc nhìn xuống cửa sổ, đấy là người làm
đã biến mất của nhà họ Lâm, bọn họ chạy ra từ trong tầng hầm chứ không ai chết cả… cứ như họ bị
nhốt trong tầng hầm mới được thả ra.
Thi Ân nghe hệ thống khen ngợi các nhân vật phản diện của học viện nhà mình, Dịch Nhiên vỗ lấy eo
cô nói nhỏ, “Chỗ này bẩn lắm, em đến thang gác đợi anh.”
Anh ôm eo cô nhấc cô qua vũng máu và thi thể đáng sợ, bảo cô đi tới cửa thang gác đừng quay đầu
nhìn, hình ảnh này rất đáng sợ.
Thi Ân ngoan ngoãn đi tới thang gác nói chuyện trong hệ thống: Dịch Nhiên ngọt ngào quá! Mọi người
nhìn anh ấy kìa! Sợ tôi sợ á!
Đắc Kỷ: Cậu giai đáng yêu! Ivan: ….
Tengu: …. Hiệu trưởng biết cậu ta đã nhiêu tuổi không? Còn già hơn cả Đắc Kỷ đấy.
Đắc Kỷ: Im lặng, con gái nói chuyện mà các ông xen vào làm gì?
================
Dịch Nhiên khom lưng đút thuốc trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-phan-dien/1715581/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.