Edit: Pi sà Nguyệt
Trong phòng tối, Thi Ân ôm lấy cổ anh, ngón tay không ngừng sờ nhẹ gáy anh, nhìn anh thẳng thắn
nói, “Cho dù anh trách em thì em vẫn sẽ làm như thế, em thích cái gì thì phải của em hết, cô ta
không được mơ đến.”
Người Dịch Nhiên bị tay cô sờ tới mức tê dại, trái tim cũng nhảy loạn theo cái nhìn của cô, anh cảm
thấy mặt anh nhất định đỏ bừng bởi vì anh thấy rất nóng, bàn tay ôm lấy cô cũng ôm chặt cô vào
lòng, con người cô… sao có thể nói được mấy lời nhận sai kiểu thả thính này cơ chứ!
Anh sao tức giận được? Làm sao mà giận cô được cơ chứ?
“Em thật là…” Dịch Nhiên ôm chặt lấy eo cô, đỏ mặt nhìn cô, nhỏ giọng lẩm bẩm, “Lần sau không được
thế nữa, anh không thích cô ta, em chỉ biết làm anh lo lắng thôi.”
Thi Ân nhìn cô cười, nhỏ giọng hỏi anh, “Thế anh thích em không?”
Mặt anh đỏ ửng, luống cuống tránh tầm mắt của cô lẩm bẩm, “Anh đang làm nhiệm vụ, em, em đừng có
phá, em đi trốn trước đi.”
Thi Ân ôm lấy eo anh rồi ngẩng đầu nhìn, “Em muốn đi với anh, em lợi hại lắm đó, nói không chừng em
còn giúp anh hoàn thành nhiệm vụ đấy, em không quan tâm cái tổ chức gì đấy của anh đâu.”
Dịch Nhiên cúi đầu cười với cô, “Em á? Lợi hại hả?” Anh do dự một lát, nghĩ thấy cô trốn ở đâu cũng
không làm anh yên tâm bằng chuyện mang cô theo bên cạnh, có chuyện gì xảy ra thì anh còn bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-phan-dien/1715580/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.