Edit: Pi sà Nguyệt
Trong phòng khách sáng trưng, Lục Mạn ngồi dựa vào sofa quay đầu nhìn ra ngoài, cửa sổ nổi gió lớn,
Thi Ân mặc áo ngủ màu đen với mái tóc đen đứng ở hành lang tối tăm, con ngươi đỏ nhìn chị, Lục Mạn
đưa tay chỉ lên lầu.
Thi Ân xuyên vào phòng ngủ của Lâm Huân.
============
Trong phòng không có đèn, Lâm Huân ôm đầu ngồi bên giường mà An Kiều lại ngồi cạnh gã, đưa tay ôm
nhẹ gã.
“Tôi biết, tôi biết anh rất đau khổ, tôi biết anh rất thích Lục Mạn.” Giọng cô ta nhỏ nhẹ, dịu dàng
vuốt ve lưng gã, “Không ai ngờ mọi thứ lại như thế,
chúng ta đã nói rõ rồi, tôi cũng hi vọng sẽ giao vị trí này cho người anh yêu… Rõ ràng chúng ta
đang cố gắng cho chuyện này nhưng mà… sao cô ta lại mang thai con của cha anh chứ? Anh yêu cô ta
thế mà, còn chưa phản bội cô ta…”
“Đừng nói nữa.” Lâm Huân ngăn lời của cô ta.
“Xin lỗi Lâm Huân.” Cô ta ôm lấy gã, “Có lẽ, có lẽ cô ấy cũng có bất đắc dĩ, mang thai không phải
sự lựa chọn của cô ấy, anh đừng trách cô ấy.”
“Không có lựa chọn khác? Phải… Cái gì cô ấy cũng không được chọn, tôi không trách cô ấy, chỉ hận
sao tôi lại có người cha như thế!” Lâm Huân nắm chặt tay, đấm lên giường, chỉ số hắc hóa tăng cao,
“Tại sao tôi lại họ Lâm?
Tại sao tôi lại là con trai của ông ta? Tôi thà tôi không có gì cũng không mong mọi thứ bị ông ta
phá hủy như bây giờ!”
An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-phan-dien/1715576/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.