Nhóm lạnh lùng O tới thăm cặn bã A đã tỉnh, nhìn hắn quấn quít bên oán phụ O gọi vợ, không e dè hỏi: “Đây là giả vờ hay trùng sinh, hoặc đoạt xá?”
Oán phụ O chê hắn phiền, ngồi xuống đối diện. Cặn bã A sầm mặt nói với mọi người: “Đừng ai mơ tưởng có thể cướp vợ của tôi đi.”
Mọi người chợt hiểu: “Ồ, đụng thành cá sa ba thật.”
Mẹ của cặn bã A không làm gì được con trai mình, bà chỉ có thể khép nép mời oán phụ O trở lại chăm sóc. Lạnh lùng O đứng một bên kéo oán phụ O ra sau lưng, nói: “Con trai bà có nhiều Omega bên ngoài lắm mà, mỗi người một ngày, một tháng không trùng luôn. Bé O nhà này đã ly hôn với hắn, cậu ấy không có nghĩa vụ, cũng không có tình cảm phải tới chăm sóc chồng trước.”
Ngay sau khi bọn họ đưa oán phụ O đi, cặn bã A nhảy khỏi ban công trên tầng hai xuống, khập khiễng đuổi theo. Oán phụ O cắn răng không quay đầu lại, nhìn qua kính chiếu hậu thấy cặn bã A ngồi phịch xuống đất, cúi đầu khó chịu.
Trung khuyển A có chút không đành lòng, nói vài câu thay anh em tốt: “Lúc hắn còn chưa tỉnh, cậu cực nhọc ngày đêm, không yên lòng nghỉ ngơi chăm sóc. Bây giờ đã ổn, mọi người không nên vui vẻ sao?”
Oán phụ O lắc đầu nói: “Anh ta mất trí nhớ mới cho là mình rất yêu tui.”
Lạnh lùng O để oán phụ O dựa vào vai, xoa đầu: “Đã hiểu hết còn khóc nữa?”
Nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-o-duc/2453787/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.