Khi mọi người đến nơi, cặn bã A vẫn còn ở trong phòng mổ.
Bá đạo A kéo trung khuyển A sang một bên, hỏi nhỏ: “Đây không phải là ý tưởng của vợ anh chứ? Chiêu ICU mạnh nhất, văn theo đuổi vợ.”
Trung khuyển A lắc đầu nói: “Anh nói xem đây có phải là suy nghĩ riêng của cá sa ba này không? Phương pháp tai nạn xe cộ đã thất truyền nhiều năm, hiện tại Hàn Quốc còn không dùng tới.”
Bá đạo A nhìn ba O tụm chung một chỗ, oán phụ O không nhịn được khóc: “Cậu nói xem nếu bị đụng chết, tác giả sẽ không phải viết nữa.”
Oán phụ O chờ mười hai tiếng bên ngoài phòng mổ không ăn không uống, cuối cùng cũng đợi được bác sĩ đi ra. Gần như được lạnh lùng O đỡ mới bước nổi, câu đầu tiên cậu nghe từ bác sĩ là: “Cậu là người nhà của bệnh nhân đúng không? Xin nén bi thương, bệnh nhân đang hôn mê bất tỉnh.”
Lạnh lùng O bị người ta nhéo tỉnh, nghe câu thứ hai: “Chúng tôi đã cố gắng hết sức. Bệnh nhân lại hôn mê bất tỉnh.”
Lần thứ ba tỉnh lại, bác sĩ rời đi, oán phụ O run rẩy dựa vào tường, thất thần nói: “Nhà xác ở đâu, tui muốn gặp anh ta lần cuối.”
Lạnh lùng O để anh họ A khiêng người lên, nghe thấy oán phụ O thút thít, vừa khóc vừa nói: “Tui chịu được, tui kiên cường mà. Đụng thành một đám bùn tui cũng muốn gặp.”
Anh họ A khiêng oán phụ O đến phòng bệnh, cặn bã A chẳng tổn hao lông tóc nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-o-duc/2453785/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.