Đào Nhạc Tư vẫn luôn không hiểu nổi quan hệ nhân quả, là do người ta liều lĩnh nên mới có thể trở thành nhân vật chính, hay do người ta là nhân vật chính nên mới dám liều lĩnh.
Nhìn thấy Shana đã từ từ leo xuống cầu thang, Đào Nhạc Tư không còn cách nào khác, không thể làm gì khác hơn là giắt đèn pin bên hông, dùng cả tay chân cẩn thận leo xuống cầu thang.
Cái giếng này có dạng thẳng tắp, độ cao giữa các bậc thang được bố trí rất hợp lý. Dù sao trong nhóm giáo viên có vài người tuổi tác khá lớn, nếu như bị té xuống trên đường đi đến nơi cúng tế vậy đó không phải chuyện để đùa giỡn.
Mặc dù leo xuống cái thang này không khó nhưng vẫn không cách nào làm dịu đi bầu không khí áp bức này được, cộng thêm ánh sáng lay động từ chiếc đèn pin lại càng tăng thêm mấy phần kinh dị. Đào Nhạc Tư cảm thấy góc nhìn của mình như đang chơi một trò chơi kinh dị như 《 Resident Evil 》vậy. Shana đang ở bên dưới cô, có vẻ như cô ấy cũng không sợ hãi lắm, hơn nữa còn leo xuống rất nhanh, không hổ là vũ công với thể chất tuyệt vời.
"Shana, bồ ổn không ?" Đào Nhạc Tư hỏi. Cô lai ngẩng đầu lên nhìn lối vào trên đỉnh đầu, nhưng chỉ có thể nhìn thấy mỗi bóng tối vô tận.
"Kiên trì thêm một chút, Dorothy. Mình cảm giác sắp đến rồi !" Shana thở hồng hộc nói. "Mình cảm thấy nơi này hơi quen thuộc, giống như, giống như mình đã từng đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-kinh-di/3700987/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.