– Con sẽ không đi du học!!
Một cách chắc nịch, Kim Ngưu thu hết can đảm mà nói. Ngồi trên ghế, bà Dương mở to mắt nhìn con gái đầy kinh ngạc.
Không giống với mọi lần, thay vì chỉ toàn cúi gầm mặt, Kim Ngưu giờđây lại dám nhìn thẳng vào mắt bà. Trong đôi mắt đen láy tinh anh kia,là sự kiên quyết chứa từng có ở Kim Ngưu. Vẫn giữ nguyên sự lạnh lùngcủa mình, bà đưa tách trà lên miệng, uống một ngụm, đồng thời nhìn đứacon gái bằng đôi mắt dò xét.
Đọc được điều đó trong mắt người mẹ, đứa con gái khẽ rùng mình mộtcái. Cô tự trấn an mình phải bình tĩnh. Lại nhìn thẳng vào mắt bà Dương, Kim Ngưu khẽ cười rồi nói.
– Con không thể đi, không thể rời khỏi đất nước mà những người conyêu thương ở đó! Con yêu họ, bằng cả trái tim!! Con không muốn xa họ, dù chỉ một chút!!
Nói đến đây, Kim Ngưu khẽ cúi đầu.
– Cho nên, ít nhất một lần, hãy để con tự quyết định theo ý của mình!! Con xin phép.
Dứt lời, Kim Ngưu quay người toan bước đi. Cô chợt khựng lại, nhìn về bà Dương. Đôi mắt đen láy hơi chùn xuống khi nhận thấy phản ứng của mẹkhông thay đổi dù chỉ một chút. Cúi chào lần nữa, lần này, cô thực sựbước đi.
Đặt tách trà xuống bàn một cách tao nhã, bà Dương khẽ mở đôi mắt nhắm hờ nãy giờ. Nhìn vào phần trà còn lại trong tách, bà cười nhẹ. Nụ cườiấy, ấm áp đến độ, dường như tất cả sự lạnh lẽo và cao sang quanh bà biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-danh-gia/2251817/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.