Thời gian ăn cơm trưa, đứng ở ngã tư có lưu lượng học viên đông nhất trường, Đào Lễ thực bàng hoàng. 
Trương Thiên Trữ cùng Đồng Ngưng hiển nhiên ở trong tối ngầm đấu đá lẫn nhau, loạn thất bát tao khiến Đào Lễ không biết phải làm sao! Ước chừng có hẹn với ai cũng đều đắc tội người kia. 
"Thiệt là..." 
Đào Lễ che mặt. 
"Vì sao mà chuyện tình xui xẻo cứ nhằm vào đầu mình mà phang vậy trời?" 
"Không được!!" 
Đào Lễ nắm tay, 
"Mình phải tỉnh lại! Bây giờ không phải là lúc oán trời trách đất, mình phải hảo hảo nghĩ ra biện pháp vẹn toàn đôi bên mới được!" 
Chung quanh đám người lui tới nhìn Đào Lễ đứng tại chỗ, lúc thì uể oải lúc lại thanh tỉnh, bộ dáng sôi nổi kỳ quái khiến họ đổi ý đi đường vòng lại. 
"Gặp Thiên Trữ học tỷ? Dù sao tối qua mình đắc tội nàng nha, cần bồi thường một chút mới tốt. Nhưng là Đồng Ngưng học tỷ có hẹn với mình trước, chuyện gì cũng phải có thứ tự trước sau mới phải chứ? Ô, sự tình cứ luẩn quẩn chưa dứt... Khoảng thời gian kê khai nguyện vọng thi vào trường cao đẳng còn chẳng đau não như vậy! Chẳng lẽ mình lại một lần nữa tiếp tục đứng ở ngã tư nhân sinh sao?" 
Đào Lễ than thở, lúc này nếu có một cơn mưa lớn thì thật rất phù hợp với tình huống này... 
"Chính là, Đồng học tỷ thật sự muốn có hẹn với mình? Nhưng mà Thiên Trữ học tỷ lại đang dỗi." 
Đào Lễ sờ sờ lồng ngực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ty-bon-be-nhieu-viec/2457755/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.