Nhưng thời gian bảy năm lại chỉ khiến cậu vực dậy từ trong bất lực để tiếp tục kiên cường sống tiếp trên cõi đời này mà nhất thời quên động đến đoạn tình cảm đầu đời kia. Hoặc có lẽ chính cậu muốn giữ nó lại cho mình... Như vậy sự thật đâu?
Cố Thời Minh cười khổ. Hắn biết kiểu gì cậu cũng hỏi. Nhưng nếu đã quyết tâm sẽ theo đuổi em ấy lần nữa, hắn không thể giấu xuống không nói. Cũng vì em ấy có quyền biết nguyên nhân.
"Trước khi anh nói anh muốn hỏi em một chuyện trước."
Mộc Du vô thức ngẩng đầu lên nhìn hắn. Không ngoại lệ đụng vào ánh mắt của hắn cậu nổ lực trấn định rũ mi nói: "Anh hỏi đi."
Miệng cậu nói, trong lòng lại mạnh mẽ nhấc lên, chuẩn bị sẵn sàng đón nhận những điều tồi tệ nhất. Nhưng cậu vẫn là khinh thường mức độ tồi tệ đó.
"Năm đó gia đình em có bị phá sản không?"
Cố Thời Minh đã từng nghĩ bất hạnh của em ấy có lẽ có liên quan đến chuyện này, cũng đã chuẩn bị tinh thần khi hỏi đến. Nhưng thời điểm nhìn thấy đáy mắt em ấy không giữ được tràn ra nổi hoảng sợ hốt nhiên siết chặt tay khi nghe mình hỏi, hắn có khoảng khắc bất giác cảm thấy hối hận vì đã nói ra. Nhưng không hỏi thì...
"Vì nhà tôi phá sản sao..."
"Không phải!"
Cố Thời Minh đang run sợ bỗng nhiên nghe thấy cách nói này của cậu thì hai mắt trợn to, kinh sợ lại mạnh mẽ đem nó cắn dứt. Hắn thừa nhận lý do là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-quen-khong-biet-xin-dung-dong-tay-dong-chan/2875417/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.