Kết cục Mộc tiểu Du vẫn là không thắng nổi tên nam nhân nào đó, ở trong khoảng khắc đầu óc trắng xóa một màu mềm nhũn hô lên hai chữ "lão công" cho hắn nghe, rồi ở trong tay hắn phát tiết ra.
Cố Thời Minh bị hai chữ kia ở phía sau còn mang theo cái đuôi chọc cho tê tái, nhanh chóng xốc thêm vài lần rồi cũng bắn. Hắn không kịp làm gì mà trước tiên đỡ lấy thân hình của người trong lòng đang muốn trượt xuống cho ôm lên, vừa lôi kéo đến bên hàng ghế giữa phòng. Hắn để cậu ngồi trên chân mình, đầu tựa vào vai hắn miệng nhỏ thở hổn hển không ngừng hòa hoãn lại kích thích vừa mới trải qua kia.
Trong phòng thay đồ nhỏ của đội bóng trong lúc nhất thời có phần nóng rực một cách khó tả. Không những vậy nó còn quanh quẩn thứ mùi vị khiến người ta nghe thôi là muốn phun máu.
Sau một phen kích động làm bậy Mộc Du bất giác cảm thấy may mắn vì trong câu lạc bộ không có ai. Tuy rằng không bị người ta bắt gặp nhưng cậu vẫn là xấu hổ muốn chết mà đem mặt vùi vào cổ người ta không dám ngẩng lên. Mộc Du a Mộc Du, mày bị quỷ ám rồi a...
Đều tại cái người này hết!
"Shit!"
Cố Thời Minh bỗng nhiên bị cắn không nhịn được rít một tiếng. Đang định hỏi "em lại làm sao" thì đã nghe cậu rầm rì cáo trạng: "Đều tại anh... Lỡ có người thấy thì sao... Xấu hổ chết mất..."
"!"
Cố Thời Minh xuýt thì tức đến bật cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-quen-khong-biet-xin-dung-dong-tay-dong-chan/2874994/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.