Cố Thời Minh nghĩ vậy, nhưng hắn lại không thấy người ở bên kia khuôn mặt đã ửng hồng mơ màng. Trong lòng thì đang sỉ vả hắn lưu manh nhưng lại không ngăn được ngọt ngào không ngừng tràn ra từ khóe miệng đuôi mắt.
Thật sự là không thể không nói, cho dù trước đây hai người họ còn chưa có ở bên nhau được bao lâu đã tách ra thì Cố Thời Minh đối với Mộc Du vẫn là có hiểu biết rất lớn. Hắn biết làm sao để câu được tâm của cậu. Sau khi gia đình cậu xảy ra biến cố thì đối với Mộc Du những quan tâm nhỏ nhặt như vậy lại càng dễ tiến vào nội tâm của cậu hơn. Cũng chính vì biết vậy nên Lục Phong mới không có lo lắng gì về việc Mộc Du sẽ bại trận trước người đàn ông này. Cũng chỉ có Mộc Du người trong cuộc u mê không tỉnh thôi.
"Em cảm thấy thế nào? Không thoải mái thì anh đưa em về thay đồ lại."
Tuy rằng họ có thể tắm, đồ lớn có thể thay nhưng đồ nhỏ thì không. Không thoải mái là điều khó tránh khỏi.
"Không sao, có thể chịu được."
Mộc Du ậm ừm nói, cả người đều lâng lâng thoải mái hưởng thủ người đàn ông lau tóc cho.
"Được rồi, đi thôi."
Nhìn điệu bộ của cậu, khóe môi Cố Thời Minh không khỏi cong lên. Nói xong thì kéo tay cậu đứng dậy cùng nhau rời đi câu lạc bộ bóng rổ.
Lúc họ ra ngoài trời đã tối hùi rồi.
May mà lúc này trời vẫn còn chưa lạnh lắm, để tóc ướt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-quen-khong-biet-xin-dung-dong-tay-dong-chan/2874992/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.