Cho nên hắn nín nhịn, còn phải cố gắng để cho mình biểu hiện được một cách tốt nhất biểu cảm nên có lúc này mà mềm giọng hưởng ứng: "Em nói đúng. Vậy Du Du... Em đợi anh nhé. Anh nhất định sẽ chọn thời điểm tốt nhất, mang hoa đến tỏ tình với em."
Đôi má người bên cạnh lập tức ửng đỏ lên, làm hắn không nhịn được ghé lại hôn một cái. Lúc nhận được cái trừng mắt biệt nữu giống như làm nũng của cậu hắn lại không nhịn được cười đến giống như một thằng ngốc.
Khóe miệng của người bên cạnh cũng bất giác cong lên. Vừa ngượng ngùng e thẹn lại đáng yêu muốn mạng, trong lòng Cố Thời Minh không ngừng hò hét.
Cố Thời Minh! Cách mạng đã thành công được hai phần năm, vẫn cần cố gắng hơn!
Cố Thời Minh ở trong lòng kích động, ngoài mặt lại càng thêm nhiệt tình săn sóc cho người yêu hay biệt nữu nhanh chóng giải quyết xong bữa trưa.
"Buổi chiều mấy giờ em xong?"
Lúc đưa người về lại khu thương mại, Cố Thời Minh thản nhiên hỏi.
"Chắc phải bốn giờ."
Mộc Du đung đưa bàn tay đang nắm lấy nhau của hai người vô tư đáp.
Cố Thời Minh gật đầu. Bỗng nhiên nhớ ra chuyện gì đó, hắn không hỏi nói: "Không thể ăn mặc như vậy trở về trường."
Mộc Du đang phơi phới khẽ khựng lại một chút, rồi vẫn nhanh chóng nhận ra hắn là đang nói đến chuyện cậu mặc nguyên đồ nữ trở lại trường lần trước. Cậu không phản bác nhưng vẫn nói: "Tình huống lúc đó khác."
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-quen-khong-biet-xin-dung-dong-tay-dong-chan/2874989/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.