Lúc đầu lưỡi linh hoạt trơn ẩm của Lăng Thiệu liếm nhục phùng non mịn, bỗng nhiên cả người Hứa An An cảm thấy khoái cảm như bị điện giật và tê dại xiên qua mình, cả người đột nhiên rên rỉ cao vút lên, đầu ngẩng cao hơn. Sau đó giống như hưởng thụ giống như thống khổ luồn tay vào tóc Lăng Thiệu, không biết là muốn kháng cự anh, hay là muốn kéo anh càng gần hơn.
Lăng Thiệu nhìn phản ứng mẫn cảm này của cô, nghĩ mình thật sự là sơ sót, An An còn là lính mới, vậy mà mình chưa từng khẩu giao cho cô, để cô trải nghiệm khoái cảm cực hạn một phen.
Nghĩ như vậy, Lăng Thiệu liếm láp như ăn kem vậy, hưởng thụ, chỉ nhẹ nhàng trượt qua trượt lại, tiểu mật huyệt khẽ hút làm tất cả dục vọng của anh ngẩng đầu, anh đỏ mắt, ngón tay nhỏ mảnh của Hứa An An ở trong tóc anh không ngừng khuấy đảo giữ lấy, làm người anh nóng bỏng như bị lửa mạnh thiêu đốt, Hứa An An hoàn toàn mất đi rụt rè và năng lực chịu đựng, cuối cùng rên rỉ như con mèo nhỏ bị ép xuất ra dục vọng, sóng sau cao hơn sóng trước, thân thể còn không ngừng vặn vẹo trên chiếc giường mềm mại.
- Ừm ~~~ a... Ừm... Học, học trưởng... Ừm a ~~~~ Ừm a... Không, không được... Ừm...
- Không được sao?
Lăng Thiệu dừng lại, ngẩng đầu nhìn cô:
- An An, cái miệng nhỏ đáng yêu phía dưới của em không đồng ý à.
Anh nói xong, vẫn còn chưa thỏa mãn liếm một vòng, còn nhân tiện nhẹ nhàng chạm vào hạt đậu nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-giup-do/1247449/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.