Hứa An An ừm một tiếng:
- Ừm ~~~~~~~~
Hình như có chút dấu hiệu tỉnh lại.
Lăng Thiệu cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sáng rực.
- Học, học trưởng... Đừng như vậy... Có người nhìn thấy đó...
Lúc này Hứa An An không quên thẹn thùng, làm cho Lăng Thiệu cảm thấy vô cùng đáng yêu.
Lăng Thiệu cúi đầu hôn môi cô:
- Không ai nhìn đâu. Bây giờ hai người bọn họ còn sốt ruột hơn chúng ta ấy.
Đầu Hứa An An hỗn loạn, răng môi không phân rõ vị rượu trong miệng Lăng Thiệu, làm cho người ta say mê. Đầu lưỡi anh linh hoạt chạm vào răng Hứa An An, chui vào trong chơi đùa với đầu lưỡi cô, sau đó hơi thở nam tính cướp lấy hô hấp của cô.
Hứa An An cảm thấy mình đang bay trên thiên đường, nhưng trong chớp mắt lại cảm thấy mình gần như không thở được, lập tức ngất đi.
Hứa An An vùng vẫy, tay nhỏ chạm vào lưng anh, cuối cùng làm anh dừng lại.
- Một lát nữa Đồng Đồng sẽ tiến vào, làm thế này... Sẽ, sẽ bị nghe thấy...
Hứa An An say mê, lúc này đôi mắt to híp lại, có vài phần mị nhãn như tơ.
Lăng Thiệu bị đùa nở nụ cười, mình cố gắng một lúc lâu, lúc này nhóc con lại còn lo lắng đến người khác, để một mình anh chịu dục hỏa đốt người, có chút ghen tị, anh cúi đầu cởi khóa phía sau Hứa An An, sau đó dao động từ cổ xuống dưới, để lại chút dấu vết ẩm ướt, giọng nói trầm thấp khàn khàn:
- Sẽ không... Anh cho xuân dược vào cốc của cậu ta, đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-giup-do/1247448/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.