Editor: Con mèo có cánh
Nghĩ đến bí mật nhỏ phía dưới, tôi càng khóc dữ dội hơn.
Tiếu Hàm có thể sẽ xem tôi như quái vật hay không?
Hẳn là không thể nào, rốt cuộc Vương Tử Trác cũng là một người song tính, nhưng cũng là anh họ của hắn, không nhìn thấy hắn chán ghét lắm.
Chính là, mặc dù hắn không chán ghét tôi, khẳng định cũng sẽ không thích một quái vật như tôi.
QAQ
Vừa khóc lóc vừa hơi hơi hé mở cái quần giữa đùi, quả nhiên thấy ở giữa quần có một vùng máu nhỏ.
Lúc này, Tiếu Hàm đang vội vàng thay quần áo đi lại đây cũng nhìn thấy.
Tôi theo bản năng ngẩng đầu, đụng ngay phải ánh mắt của hắn đang nhìn về phía quần tôi, sắc thái trong mắt hắn cực kì phức tạp.
Tôi nhìn không hiểu, cũng sợ là sẽ hiểu được.
“Hu hu……” Tôi bỗng nhiên khép hai chân lại, đem hai tay bịt kín mặt lại, lời nói ra dường như khẩn cầu: “Hu hu…… Đừng nhìn…… Cầu xin anh đừng nhìn mà……”
Tiếu Hàm đi tới ngồi xổm trước người tôi, bàn tay nắm lấy hai đầu gối của tôi tách ra, đại khái là sau khi nhìn để xác định một lúc, kéo hai tay ở trên mặt của tôi xuống, sau đó lấy bàn tay trái nắm chặt hai tay tôi, còn tay phải thì giơ lên lau nước mắt trên mặt tôi: “Được rồi, Tiểu Bắc không khóc nữa, anh liền đưa em đi bệnh viện, nào đứng lên đi, anh dùng chăn quấn lấy em, đưa em đi bệnh viện nha.”
“Không…… Hu hu……” Bụng tôi lúc này không còn cảm giác đau nữa, bây giờ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-em-se-sinh-be-con/920328/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.