Kết thúc buổi học, Bách Thời đi vội ra cổng trường, còn Hạ Trì, không biết là vô tình hay cố ý, hắn cứ đi theo lẽo đẽo phía sau cậu. Ngay lúc này, khi Bách Thời đi xuống cầu thang, một nhóm học sinh đột nhiên xuất hiện từ phía sau cậu, chạy ào ào xuống phía dưới, mà trọng điểm là, người chạy cuối cùng của nhóm học sinh đó đã va trúng cậu, khiến cậu mất thăng bằng và té nhào xuống.
Bách Thời lăn lăn mấy vòng xuống cầu thang, toàn thân ê ẩm. Mau là vị trí cậu té chỉ cách mặt đất có ba bậc thang. Hạ Trì ở phía sau thấy vậy cũng quýnh quáng hết cả lên, hắn lập tức chạy tới đỡ Bách Thời dậy: "Có sao không vậy?"
"Không sao. Không cần cậu quan tâm." Bách Thời đẩy Hạ Trì sang một bên, muốn tự mình đứng dậy.
Nhưng kết quả, chân cậu đau muốn chết, hình như bị bong gân rồi.
Hạ Trì biết Bách Thời không ổn ở chân, không nhanh không chậm khống chế Bách Thời cõng lên vai. Bách Thời không chịu, nói: "Cậu thả tôi xuống đi, không cần cõng."
"Ở yên đó cho tôi, nếu như tôi thả xuống, cậu sẽ bị đau hơn đấy."
"Tại sao lại đau hơn?" Bách Thời hỏi thầm trong đầu.
"Vì tôi sẽ không đặt cậu xuống nhẹ nhàng đâu, tôi sẽ quăng cậu xuống từ cầu thang, hiểu chưa? Muốn thế nào, muốn tôi cõng, hay muốn tôi ném cậu xuống đất." Hạ Trì dĩ nhiên là chỉ muốn dọa thôi, nhìn Bách Thời đau chân hắn đã chịu không nổi, làm sao hắn có thể ném xậu xuống lầu cho được.
Ngược lại, Bách Thời lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/876954/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.