Sáng sớm, tại khu ký túc xá của trường trung học Trấn Lâm, Hạ Trì cùng với Trục Kha đang chạy thục mạng như bị ma đuổi, sau khi chạy lên tầng hai và dừng lại trước một căn phòng cả hai mới bình tĩnh lại và gõ cửa om sòm.
"Này, mở cửa đi, nhanh lên nhanh lên." Trục Kha hối thúc người trong phòng.
Vài giây sau, có người ra mở cửa, là Thế Sinh. Thế Sinh ngáp ngắn ngáp dài: "Mới có tám giờ sáng mà đã gõ cửa inh ỏi rồi. Hai người định khủng bố giấc ngủ của tôi đến khi nào?"
"Cậu là heo à? Ngủ gì mà lắm vậy." Hạ Trì chỉ trích nửa đùa nửa thật: "Mà bỏ qua đi, Bách Thời đâu rồi?"
"Đang tắm. Ở trong đó, vào đi."
Hạ Trì và Trục Kha bước vào, cũng vừa kịp lúc Bách Thời từ nhà tắm bước ra với mái tóc ướt át: "Tìm tôi á?"
Hạ Trì và Trục Kha nhào đến ôm lấy Bách Thời, cả hai mừng rỡ vô cùng, Bách Thời không hiểu chuyện gì liền hỏi: "Hai cậu bị điên à?"
Hạ Trì nói: "Này, tác phẩm của cậu ấy, có kết quả rồi."
"Hả?" Bách Thời trợn mắt: "Cái gì?"
"Tôi nói là bộ tiểu thuyết của cậu lấy ý tưởng từ bọn mình đã được một nhà xuất bản mua lại rồi."
Bách Thời bịt miệng khó tin: "Cậu không đùa đấy chứ?"
"Bọn tôi đâu có rảnh đâu mà đùa. Lên mạng xem đi, tác phẩm của cậu có nằm trong bản danh sách trúng tuyển đó." Trục Kha mở miệng chắc chắn như đinh đóng cột.
Không thể chần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-khong-cho-toi-xuong-giuong/1919925/chuong-108.html